Monday, October 22, 2007

Du Nội Duyên san và Báo Kính tự

Nội Duyên sơn và Bảo Kính tự


Ai đó nói rằng cuộc đời là những chuyến đi. Có những chuyến đi không định trước, những chuyến đi như những cơ duyên. Tôi muốn bỏ vào núi xem mùa thu, xem những chiếc lá vàng lả tả trong ánh hoàng hôn. Đêm nằm nghe gió thu thổi, cứ ngỡ mùa thu đã đến rồi. Chợt nhớ mấy câu thơ đã có lần thử dịch "Khách tâm kinh lạc mộc / Dạ tọa thính thu phong / Triêu nhật khan dung mấn / Sinh nhai tại kính trung", "Lá rụng ghê lòng khách / Đêm ngồi nghe gió thu / Sáng ngày soi mái tóc / Gương chứa bến đời ru". Vào núi mới biết mùa thu còn chưa tới. Dãy núi có cái tên lạ, Nội Duyên, có mười hai thác nước, không phải là mười hai bến nước, cũng không phải là thập nhị nhân duyên. Nội Duyên là kéo dài mãi, bất tận ở bên trong. Không biết là bất tận trong núi hay bất tận trong lòng du khách. Dưới chân núi là Bào Kính tự, một ngôi chùa có từ lâu lắm, nhưng mới được dựng lại. Đọc thấy chữ Bào Kính chợt nhớ tới câu chuyện "Hà xứ nhạ trần ai". Câu chuyện không xảy ra ở đây, nhưng cứ tưởng như vậy. Tưởng gặp được sơn tăng, nhưng không thấy có ai, mà nếu có gặp đã biết nói gì. Những cây sồi, cây tùng che khắp các lối đi, không biết tự thủa nào. Đi tìm mùa thu, nhưng mùa thu chưa tới. Đi nhặt lá vàng, lá vàng còn chưa rơi. Chỉ có những thác nước, khe nước róc rách, rì rầm không mệt mỏi như đang kể chuyện ngàn xưa. Lý Bạch ngày xưa tới Thu Phố làm ra 17 bài cổ phong về mùa thu, về Thu Phố. Tôi một mình tới Phố Hạng, "chung lưng làm một chuyến đi đày", chẳng viết được gì. Người xưa sao phong nhã vậy!

Tương Sinh bộc
(Đây là Tương Sinh bộc)


Yến Sơn bộc
(Đây là Yến Sơn bộc)

4 comments:

  1. Thích cái câu: "Người xưa sao phong nhã vậy!" Cám ơn bác cho ra cái entry nhẹ nhàng này.

    ReplyDelete
  2. Phi bộc phi phi lạc kính hàn
    Vậy mà bác không post ảnh chùa Bào Kính lên!

    ReplyDelete
  3. Cảnh chùa không chụp làm sao post được.

    ReplyDelete
  4. Híc híc! Nhìn mấy cái ảnh bác chụp làm em nhớ đến cái thác nước con con ở trong phim Xuân Hạ Thu Đông...rồi Xuân !

    ReplyDelete