Tuesday, February 27, 2007

Ôn Đình Quân: Hiệp khách hành

Ôn Đình Quân: Hiệp khách hành

俠 客 行
欲 出 鴻 都 門
陰 雲 蔽 城 闕
寶 劍 黯 如 水
微 紅 溼 餘 血
白 馬 夜 頻 驚
三 更 霸 陵 雪
溫 庭 筠


Hiệp khách hành
Dục xuất Hồng đô môn
Âm vân tế thành khuyết
Bảo kiếm ảm như thuỷ
Vi hồng thấp dư huyết
Bạch mã dạ tần kinh
Tam canh Bá Lăng tuyết
Ôn Đình Quân


Muốn vượt cửa Hồng đô
Mây đùn lấp thành khuyết
Kiếm báu sẫm như nước
Tia hồng loáng dư huyết
Ngựa bạch hí luôn đêm
Canh ba cầu Bá tuyết
(Đông A dịch)

Ngô Thì Nhậm có nói: "
Ta thường nghĩ người đời có bốn điều không thể biết, đó là chơi hoa châu lan không biết thơm, uống trà Long Tỉnh không biết ngon, nghe khúc điệu cung đình không biết vui, đọc thơ Cầm sắt không biết hay. Bởi vì bốn cái ấy thanh cao quá. Tuy thế, đó là nói khi chưa biết mà thôi, còn khi đã biết rồi, thì ở dưới trời này, những cái được gọi là hoa, là trà, là khúc, là thơ, có cái gì lại cao diệu hơn thế!"

Khi đọc Đường thi tôi thường bất giác nhớ tới câu nói này của Hy Doãn. Hương hoa châu lan, vị trà thanh thủy đó, làm sao có thể diễn đạt bằng lời?

Khi nói tới Hiệp khách hành người đời thường nghĩ ngay đến bài hành của Lý Thái Bạch. Riêng tôi lại thích bài hành này của Ôn Phi Khanh. Vận trắc đọc có vẻ khó khăn trúc trắc, nhưng dường như hàm chứa hùng khí trong đó. Hành mà diễm lệ thì có còn phải là hành nữa không?

Không biết bài hành này có nhạc phổ không? [Bài này có bản tân nhạc ở đây]


3 comments:

  1. Cám ơn Tiếu nhé! Có lẽ là như vậy. Cuối cùng vẫn mắc phải lỗi này.
    Đã sửa lại.

    ReplyDelete
  2. Tôi có đọc ở đâu đó nói Ôn Đình Quân viết bài hành này khi tiễn Cố Huấn trên cầu Bá Lăng ở Trường An. Nếu vậy câu Tam canh Bá Lăng tuyết có lẽ phải hiểu khác đi một chút.

    ReplyDelete
  3. He he, hóa ra là anh thật đấy à. Em đọc văn thì thấy giống nhưng lại tự nhủ chắc gì anh đã có thời gian blog, nên mới viết vu vơ vài câu. Ký kiến quân tử, vân hồ bất hỉ.

    ReplyDelete