Friday, February 23, 2007

I. Babel: Người đàn bà chịu khó


Người đàn bà chịu khó
Isaak Babel

Ba tên Makhnovist[1] - Gniloshkurov và hai tên nữa - thỏa thuận với một người đàn bà mua dâm. Vì hai funt đường cô ta đồng ý tiếp cả ba tên, nhưng đến tên thứ ba cô không chịu nổi, quay cuồng trong phòng. Người đàn bà chạy ra ngoài sân và đụng phải Makhno ở sân. Ông lôi cô bằng cái roi dài đi săn và rạch toác môi trên, cả Gniloshkurov cũng bị phạt.


Chuyện đó xảy ra lúc chín giờ sáng, sau đó cả ngày túi bụi công việc, và đến tối thì trời mưa, mưa lăn tăn, lách tách, lai rai. Hạt mưa lạo xạo trên tường, trước mắt tôi trong ô cửa sổ lơ lửng một vì sao duy nhất. Bếp lò chìm trong tối lờ mờ; xóm náo loạn ngập trong bóng tối náo loạn, và trong đó đang cơn ồn ào khủng khiếp của bọn Makhnovist. Một con ngựa của ai đó hý lên lanh lảnh, như một mụ đàn bà đang thèm khát, ngoài cổng ken két những cỗ xe mất ngủ, và loạt pháo bắn đang lắng đi nằm xuống ngủ trên đất đen thui ướt át.


Và duy chỉ trên phố xa xa đang bừng bừng ô cửa sổ của gã thủ lĩnh. Bằng lùm đèn pha hân hoan nó rạch tan cảnh khốn cùng của đêm thu và rào rạt lút trong mưa. Ở đó, nơi bộ tổng đầu lĩnh, đội kèn đang chơi để chào mừng Antonina Vacilievna, nữ y tá đang trú đêm ở chỗ Makhno lần đầu. Những cái kèn trầm trầm buồn bã rúc lên càng lúc càng vang, và những tên du kích tụ tập dưới cửa sổ nhà tôi đang nghe một điệu nhạc oang oang của khúc quân hành đã cũ. Bọn họ ba người ngồi dưới cửa sổ nhà tôi - Gniloshkurov và những tên đồng chí, lát sau Kikin, một tên nhóc Côdắc rồ dại, chạy tới chỗ họ. Hắn khua chân lên trong không khí, đứng chống bằng hai tay, hát lên the thé và hổn hển ngừng lại sau cơn rồ.
- Này Ovcianitsa, - Gniloshkurov bỗng rì rầm, - Ovcianitsa, - gã buồn bã nói, - cơ sự sao có thể đến thế chứ, khi sau tao ả dẫn hai đứa và vẫn còn rất sung sức nữa... Huống hồ khi tao nai nịt, ả quăng tao ra như thể một lão già, nói cám ơn cho nhau vui, tôi khoái anh... Gọi tao là Anelia, sao tao lại có tên Anelia chứ... Này, Ovcianitsa, tao cá là ả từ sáng ních toàn rau úa, ả ních hết, và lúc đấy Petka xông vào nỗi khốn khổ của chúng ta..
- Lúc đấy Petka xông vào, - Kikin mười năm tuổi ngồi xuống nói và châm thuốc hút. - Anh ơi, ả nói với Petka, em van anh, em kiệt sức rồi, và ả phắt dậy, vặn nắm đấm cửa, còn cu cậu dang hai tay, không cho ả ra cửa, và ả huyên thiên, huyên thiên... - Kikin đứng dậy, nháy mắt và phá lên cười. - Ả chạy, tới cửa bộ sậu... dừng lại, nói, các anh, thật đấy mà, em mắc bệnh lậu,ở đây em đổ bệnh cho các anh mất, và cu cậu kéo ả lại, còn ả rõ là muốn nói với cu cậu lời của mình.
- Và ả nói, - lúc đấy giọng nói êm êm và tư lự của Petka Orlov cất lên ngắt lời Kikin, - và ả nói rằng có những nỗi thèm khát giữa những con người, có những nỗi thèm khát nhẫn tâm... Tao nói với ả - tụi anh ba người, Anelia, rủ thêm cô bạn gái nữa, chia đường cho nhau, cô ta đỡ cho em... Không, ả nói, em vẫn chịu được, em còn phải nuôi ba đứa con,chẳng lẽ em còn như con gái hay sao...
- Người đàn bà chịu khó - Gniloshkurov an ủi Petka, tất cả vẫn đang ngồi dưới cửa sổ nhà tôi, - chịu khó đến tận phút cuối cùng...
Và gã ngừng lại. Tôi nghe thấy lần nữa tiếng nước rào rào. Mưa vẫn tiếp tục rì rào, rên rỉ rền rĩ trên mái nhà. Gió hất tung nó lên và tạt vào hai bên. Tiếng rúc trọng thể của dàn kèn ngưng bặp trong sân nhà Makhno. Đèn trong căn phòng của ông tắt đi một nửa. Khi đó Gniloshkurov đứng dậy khỏi chiếc ghế dài và tấm thân gã làm khuất khúc ánh trăng thấp thoáng mờ đục. Gã ngáp dài, xoắn áo lại, gãi cái bụng trắng hếu, và đi vào nhà kho ngủ. Giọng nói êm êm của Petka Orlov trôi theo sát gã.
- Ở Gulai Pole có gã mugic ngụ cư Ivan Golub, - Petka kể, - một gã đàn ông hiền lành, không uống rượu, vui vẻ làm việc, cắt đặt cho mình nhiều thứ và tận lực đến chết... Mọi người ở Gulai Pole thương tiếc gã và cả làng đưa ma gã, gã là người xa lạ nhưng người ta vẫn đưa...
Đến chính cửa nhà kho, Petka còn lầm bầm về Ivan đã chết, gã lẩm bẩm càng nhỏ hơn và thành tâm hơn.
- Có những nhẫn tâm giữa những con người, - Gniloshkurov thiu thiu ngủ trả lời gã, - có, đấy là lời đáng tin...
Gniloshkurov ngủ thiếp đi, cả hai gã kia cũng thế, và chỉ còn lại mỗi mình tôi bên cửa sổ. Mắt tôi cố dò xét màn đêm lặng lẽ, dấu vết ký ức giày vò tôi, và giấc ngủ đã không đến.


... Cô ngồi từ sáng trên đường bán hoa quả. Những tên Makhnovits trả cô bằng những giấy đổi tiền. Cô có thân hình mũm mĩm nhanh nhẹn của một người thanh nữ. Gniloshkurov phưỡn bụng sưởi ấm trên chiếc ghế dài. Gã thiu thiu đợi chờ, và người đàn bà vội vàng bán hàng, liếc đôi mắt xanh nhìn gã và se sẽ hêy hêy ửng hồng đôi má.


Anelia, - tôi thì thầm gọi tên em, - Anelia.

Đông A dịch từ nguyên bản tiếng Nga

-------------

[1] Makhnovist là người tham gia phong trào nông dân vô chính phủ do Nestor Makhno khởi xướng ở Ukraine vào những năm 1918-1921.

No comments:

Post a Comment